Chuyến đi không vui... không như mình mong đợi.. mọi thứ tồi tệ lắm... nhiều và rất nhiều thứ tồi tệ...
Mình muốn khóc... nhớ lúc xưa mỗi khi ở thành phố buồn .. sẽ gọi về khóc thật nhiều với ba.. vì ba luôn khuyên mình " con phải kiên nhẫn, cố gắng bước qua nỗi đau" .. và rất nhiều nữa dì ba không biết mình buồn chuyện gì, và cũng không quan trọng, quan trọng là lúc đó mình cần ba..
Giờ ba không có ở bên.. không thể khóc.. với ba.. cũng chẳn thể khóc với ai cả.. mọi thứ cứ muốn vỡ òa ra .. cứ vuốt vuốt cho đừng ai thấy mình đang khóc....
Mình cảm thấy mình mồ côi và cô đơn quá!! ngay lúc này..
cả thúc thít cũng ko thể..!!! đang cố gắng để mạnh mẽ.. càng mạnh mẽ nước mắt càng cố trào ra..
Khi ba đi ba đặt lên đôi vai mình cả gia đình.. mình ráng tìm kiếm vào việc làm vườn và làm quán, ráng sống như không biết và không quan tâm, ráng thật vui thật tươi .. vì mình biết nếu mình yếu đuối thì sẽ không đứng vững để chống cả bầu trời cho gia đình mình.. Dù đôi khi nó quá khó khăn và quá sức của mình...
Mình hận con người quá! những con người vụ lợi và chỉ biết đến quyền lợi của mình...Những con người thật sự chẳn có một chút " Nhân văn" ... cái gốc gác của con người được xây dựng trên tình người chứ không phải trên tiền bạc hay quyền lợi.... quên đi rằng họ đã sống dưới cánh tay ba mình như thế nào.. Mình tức! mình ước gì mình có thể lúc này đây, đứng trước họ, vả vào họ cho họ biết họ thật vô ơn đến mức nào.. Nhưng mình không thể!! Ba hay la mình vì mình quá nóng nảy.. Ba luôn muốn mình kiềm chế ... Mình sợ để vả vào mặt họ sao? không.. mình sợ là mình không kiềm chế được ... sẽ làm nhiều hơn thế.. sẽ quên mất lời ba.. sẽ để nhiều thứ mất kiểm soát.. Mình còn phải tiếp tục ở đây 2 ngày .. không thể vì họ mà mình về bỏ dở công việc ở đây, đập nát họ ra cũng chẳn làm gì được hơn.... Nhưng vẫn tức muốn book vé về ngay sáng mai ...
Mình nhớ vườn.. có ba , cây cũng ra nhiều lá hơn .. không phải vì ba chăm bón nó .. nhưng ba yêu nó , ba luôn hối thúc mọi người yêu nó theo cách của ba... Mình nhớ cái cách ba chia sẽ vườn và cuộc sống với mình khi mình quyết định về ở với ba . Một quyết định quá khó khăn với mình và với ba ... 10 năm trời ba sống 1 mình , và mình cũng vậy. Và sau chừng ấy năm mình nhận ra, " mái nhà của ba là nhà của con .. con về lúc nào cũng được!" .. Gia đình là vậy thôi .. Đơn giản là thế .. Ba trồng cổ thụ, mình trồng hoa ở dưới........ Ba kêu làm vườn trồng sà lách và rau mùi... mình sẽ kêu làm vườn trồng Bí cho mình ..
Không có ba mình vẫn làm vườn, vẫn kêu người làm vườn trồng những loại cây ấy.. dù biết rằng chẳn ai ăn ... Mình vẫn mong ba về sớm ... Vẫn mong ..
Mình nhớ ba..
nhớ lắm......
nhớ đến từng đến khóc lên trong đêm ..
và nhớ đến mức không dám thừa nhận điều đó..
nhớ đến mức phải quên và vùi đầu vào hoa...
....
Hy vọng khi ba về .. ba sẽ thấy dưới gốc những cây cổ thụ ấy là thảm hoa của mình .. như từng nỗi nhớ .. dành cho ba!!!
Lôi hình trái trong vườn khi ba ở nhà.. ngắm.. một số thứ thiệt hại do bão .. mình đã cho khắc phục, một số thứ thiệt hại hoàn toàn mình phải trồng lại, một số thì cắt bớt nhánh gãy .. nhưng vẫn hy vọng sẽ có trái sớm
Đu đủ dây |
Hoa đu đu dây trên giàn |
Cove lúc sai trái |
khổ qua lứa đầu tiên !! trái bự!! |
Hoa cà pháo |
Củ cải trắng |
Dưới gốc Sơ ri của Ba là hoa của con gái chưa trồng |
mận của ba lúc nào cũng chi chít trái ... |
Một góc vườn nhỏ xíu .. |
Chị Vicky vui lên nha, chị ráng bỏ hết phiền muộn tức tối đi, kệ người ta... chỉ 2 ngày nữa thôi là về với vườn tược, với gia đình thân yêu của chị rồi... cố lên yeah!
Trả lờiXóaÀ chị Vicky.. Đu đủ dây là loại gì vậy chị, ăn được không??? ^^! em mới thấy lần đầu á!
ăn hơi bị ngon :D .. giá mà em ở HCM hay nơi nào mà có xe Kontum đi qua, chị gửi cho em vài trái :D .. cách trồng từ dây thì mau ra trái, mọc từ hạt lâu ra trái nhưng trái sẽ ngon hơn và sai hơn :D sức sống mạnh hơn
XóaBạn ơi, bạn có thể cho mình xin giống Đu đủ dây được k?
XóaĐu đủ dây nhà em có trồng từ hồi em còn nhỏ xíu, chỗ em gọi là Bầu tiên :D ăn mát lắm! Hồi đó bố em phải hái hoa đi thụ phấn cho nó thì mới đậu trái nhiều.
Trả lờiXóaGiờ thì chỗ em tìm lòi mắt cũng không thấy ai trồng, hôm nay tình cờ gặp trong blog chị :D chúc chị luôn khỏe mạnh và vườn cây luôn xanh tươi nha chị!
Thật tình cờ.
Trả lờiXóaMình vào đây.
Và bít ban.
Ai qua ktum mình biếu bầu tiên